Em Ơi, Mùa Xuân Đến Rồi Đó
Mùa xuân về mang theo đủ mọi sắc màu của cỏ cây hoa lá, của đất trời và lòng người, tất cả tạo nên một bức tranh xuân huyền diệu ẩn chứa nhiều gam màu, cung bậc và giai điệu khác nhau, tạo nên một nét đẹp bất tận của mùa xuân.
Trong dòng chảy cuộc sống hối hả của công nghiệp hóa hiện đại hóa, ta bắt gặp khoảnh khắc của mùa xuân đang hiện hữu khắp mọi nơi, ở mỗi con người, từ thành thị đến nông thôn. Ðâu đâu ta cũng thấy hoa lá cỏ cây, đang đâm chồi nảy lộc báo hiệu một mùa xuân mới đang về “Xuân thắm đỏ ngàn hoa khát mặt trời”. Mùa xuân về mang theo cánh én, và hơi ấm với cái nắng dịu nhẹ mà thanh thoát. Ðặc biệt là ở những vùng quê, mùa xuân không ồn ào tấp nập, không đua chen hối hả, chỉ có làn khói mỏng bay và tiếng gà trưa thưa thớt, không gian yên ả với một khoảng lặng bình dị. Trong cái khoảnh khắc yên tĩnh và thanh bình đó, mùa xuân ẩn chứa trong nó những giá trị tinh thần mang tính nhân văn, tình người, tình dân tộc và cả tính tâm linh. Mấy ngày trước đó thôi những hàng cây ven đường còn trơ cành, trụi lá vậy mà sáng nay đã được mùa xuân choàng lên một sức sống mãnh liệt. Những chồi non nhú lên, những cái tối qua còn là nụ vậy mà sáng nay đã bung nở như hoa khoe sắc rực rỡ để đón xuân.
Mùa xuân đi vào lòng người bình dị như một lẽ thường tình, nhưng sao ta vẫn cứ cảm thấy có gì đó nôn nao khó tả, xao xuyến đến lạ thường. Một tình cảm, tình yêu quê hương, đất nước trào dâng trong lòng. Mùa xuân về là niềm vui chung của cả dân tộc và cũng là niềm vui nho nhỏ riêng của mỗi gia đình người dân Việt Nam. Ðó là lúc cả nhà quây quần bên mâm cơm tất niên ấm cúng, và cũng là lúc để mỗi người dành ra một khoảng lặng, suy nghĩ về những gì đã qua, dù đó chỉ là điều đơn giản nhất. Mùa xuân về ta bỗng thấy mỗi người trong chúng ta cũng chính là một phần nhỏ của mùa xuân quê hương, đất nước. Một nốt trầm nhỏ bé nhưng có ý nghĩa vô cùng vì đã góp vào bản giao hưởng chung của cả mùa xuân dân tộc. Quả đúng thật vậy! Mùa xuân không chỉ đơn thuần là mùa xuân thiên nhiên nữa, mà mùa xuân đã trở thành nơi gửi gắm niềm vui, niềm tin, niềm hi vọng của mỗi con người, “Xuân ước vọng ngàn năm lại tới/ Nghe lòng vui phơi phới/ Kìa em nắng đã lên rồi mừng xuân hát lên thôi”. Xuân cũng chính là mùa của những con người đang lao động xây dựng đất nước về quê đón tết. Mùa xuân là mùa đất đón người, những mảnh đất ngày xưa bom cày, đạn xới nay đang có những bàn tay của thế hệ mới làm nên sức sống diệu kỳ trên khắp mọi miền Tổ quốc. Mùa xuân “đến hẹn lại lên”, qua một năm lao động học tập vất vả nay tất cả như đang cùng nô nức, vui vẻ, phấn khởi cho việc chuẩn bị chào đón một cái Tết cổ truyền dân tộc, với biết bao hi vọng và ước mơ. Ta như bỗng như thấy lòng mình lắng lại, cảm nhận kỹ hơn, sâu lắng hơn về những sự đổi thay của đất nước, để có thêm niềm tin, niềm hi vọng cho một năm mới.
Hoàng Bích Hà