Hoa tím bằng lăng là loài hoa gắn liền với tuổi học trò cùng những tình cảm ngây ngô trong sáng nhất. Chính vì thế, nó cũng trở thành nguồn cảm hứng cho rất nhiều bài thơ về hoa tím, bài văn hay ra đời.
Tím lung linh một con đường Bằng lăng trên phố thân thương gọi hè Nhanh nhanh tỉnh giấc đi ve Nắng lên rực rỡ mùa hè sắp sang!
Tròn xoe đôi mắt ngỡ ngàng Ôi, màu tím biếc mơ màng người qua Tôi yêu lắm những cánh hoa Dịu dàng mỏng mảnh thật là dễ thương,
Cho tôi thấy người tôi thương Mỗi ngày dạo bước trên đường phố quen Mộng mơ nhung nhớ đan xen Bỏ quên đi những đua chen tháng ngày Chỉ còn lại những mê say Chỉ còn lại sắc hoa này mãi yêu.
Tôi còn một nửa mùa yêu Đè lên nặng cánh hoa chiều, trường xưa Bằng lăng rung nhánh đong đưa Ngát màu hoa tím nắng mưa gọi mời..
Tôi về một bước đơn côi Cổng xưa khép lại, một trời nhớ nhung Những trang giáo án không cùng Một dòng phấn trắng mấy vùng tương tư..
“Thương em cái thuở ban sơ Thập thò vụng dại trao thơ tỏ tình Nhìn em mắc cỡ lặng thinh Ai dè bao đứa rập rình phía sau
Lá thư tội nghiệp nát nhàu Giấu sau tay áo, buổi đầu khó quên” Tôi về, ngày ấy buồn tênh Giọng buồn anh hát lênh bênh mấy lời
Bình minh vẫn đẹp khoảng trời Góc tôi cháy rám nửa vời hoàng hôn ! Bằng lăng cánh mỏng vẫn tròn Mùa yêu về lại, ai còn nhớ ai ?
Tím bằng lăng (Tóc Xù)
Mùa hè sang nụ cười em tím biếc Của bằng lăng tha thiết gọi mùa thi Chân ngập ngừng đón nhẹ trên lối đi Sợ làm đau cánh hoa đang thì nở.
Ánh mắt em tím sẫm màu trăn trở Lo mùa thi bài vở lẫn màu hoa Bằng lăng tím màu vời vợi thiết tha Kỷ niệm ấy sao mà đầy nhung nhớ.
Nhuộm môi tím cánh bằng lăng vụn vỡ Viết câu thơ ngơ ngẩn trên cánh hoa Lòng se sắt sợ mùa hè đi xaNụ cười tím lẫn cánh hoa đâu mất.
Nhớ mắt, môi, nụ cười màu tím ngắt Của bằng lăng em tặng lúc bên nhau Anh khắc ghi hình ảnh mãi về sau Để tim anh luôn nhuộm màu hoa tím.
Tím trời tím cả hoàng hôn Thúc thương gọi nhớ sinh tồn trần gian Đắm say tình thắm nồng nàn Vạn vật mừng rỡ hân hoan phiêu bồng
Tím kêu tình ái thật hồng Lứa đôi hạnh phúc mặn nồng ái ân Tím rực khắp cả cõi trần Tím hoang hư ảo trầm luân trùng phùng
Sóng biển khơi tím vẫy vùng Bên vầng mây tím rủ cùng lãng du Tím yêu gió lộng tiết thu Mời cây cùng gió phù du ảo huyền
Tím trời tím đất triền miên Đua chen dưới ánh trăng hiền sắc khoe Hờn ghen lá định trăng che Thoảng cơn gió nhẹ le te vén màn
Tím loang khắp cả trời xanh Thủy chung tha thiết tình anh với nàng Bên nhau đắm đuối mơ màng Dịu dàng tím thắm mênh mang đất trời !
Sầu tím bằng lăng (Nguyễn Minh Phú)
Chuyện ngày xưa em rất yêu màu tím Em nói rằng sắc tím của thuỷ chung Nhánh bằng lăng hoa tím đẹp vô cùng Hoa bằng lăng tím cả vào trang vở
Anh đã yêu mối tình đầu bỡ ngỡ Đẹp dịu dàng màu áo tím bằng lăng Cả những đêm ngồi tựa dưới ánh trăng Màu áo ấy vẫn lung linh huyền ảo
Và cũng nghe trái tim mình mách bảo Tình yêu này chỉ sắc tím và em Những lá thư em bóc mở ra xem Anh vẫn gửi cánh bằng lăng trong đó
Hoa bằng lăng thoáng nhẹ bay trong gió Tím trời chiều, tím cả những ước mơMùa hạ ơi, anh vẫn đợi vẫn chờ Từ dạo ấy mỗi mùa hoa chớm nở
Cánh bằng lăng ép cùng trong trang vở Đến bây giờ sắc tím vẫn tinh khôi Nhưng em đi xa khuất nẻo khác rồi Em đã chọn sắc hồng thay màu tím
Cánh bằng lăng vương buồn trong bịn rịn Lưu luyến nhiều nhưng sắc tím đã phai Cánh rụng rơi chỉ để lại cuống, đài Nhành hoa ấy đã rơi cùng kỷ niệm
Mộng ước xưa dưới trăng ta thề nguyện Đã tan rồi như gió thổi mây trôiÁnh trăng xưa che khuất bởi mây trời Màu áo ấy vương buồn sầu tím biệt.
Nhạt sắc (Dạ Thi)
Bằng lăng tím mùa này nở rộ Bước chân về góc phố năm nao Khóe mi rưng rức lệ tràoThời gian quay ngược nghẹn ngào tủi thân
Mới năm trước ngại ngần tay nắm Đôi tình nhân gửi gắm niềm thương Thoáng qua chỉ một năm trường Lòng người thay đổi ai lường được đâu
Sắc tím nhạt phai màu đổi sắc Chút duyên hồng nay bạc như vôi Trưa hè nhặt cánh hoa rơi Xếp thành bốn chữ phai phôi đoạn tình.
Những bài thơ về hoa màu tím
Khi đứng trước một bông hoa màu tím chắc chắn ai cũng phải rung động trước vẻ đẹp hài hoà không kém phần lãng mạn đó. Màu tím thật bình dị nhưng luôn cho ta một cảm giác thư giãn nhẹ nhàng và êm dịu. Dưới đây là những bài thơ về hoa màu tím để lại trong lòng người đọc ấn tượng khó phai.
Áo tím mộng mơ (Sưu tầm)
Của người thiếu nữ, một mình chờ ai Nàng Mua chờ một chàng trai Tháng năm chinh chiến, miệt mài phương xa Trải bao bão nổi can qua
Bóng chim tăm cá, mái nhà quạnh hiu Cánh thư nàng vẫn nâng niu Cố tìm hơi ấm dặt dìu trong thư Đêm đêm nàng giữ khư khư
Ôm hôn trò chuyện giống như cùng chàng Từng đêm suối lệ hai hàng Chữ nhòe gối ướt, tim nàng nhói đau Tháng năm tàn úa qua mau
Người trai biền biệt thấy đâu trở về Nàng ôm trọn một câu thề Cùng trang thư cũ đi về hư không Trẫm mình ở một bến sông
Cánh thư thấm lệ hóa bông hoa rừng Một màu tím biếc rưng rưng Của lòng chung thủy tượng trưng cho nàng Và rồi từ đó dân làng Đặt tên hoa đó tên nàng hoa Mua.
Áo em màu tím (Phạm Đình Dũng)
Tà áo em bay trong chiều tím Gió buồn gió nhớ áo tím bay Em đi thơ thẩn nhìn mây tím Gởi lòng tím nhớ tím thương yêu
Mắt em long lanh màu tím biếc Nhìn trời mơ mộng tím hoàng hôn Áo em màu tím ai thương nhớ Để lòng tím nhớ tím mộng mơ
Mộng tình một thuở màu hoa tím Làn tóc em bay gió tím chiều Anh đi theo mãi màu áo tím Áo tím chiều nay lạc nẻo tìm
Anh về thương nhớ màu áo tím Áo tím ngày xưa nhuộm nắng chiều Bài thơ anh viết màu mực tím Tím cả trời chiều tím trong tim.
Chuyện Tình Hoa Súng (Nguyễn Ngọc Giang)
Hoa súng mơn man mọc tím hồ Gió về mang giọt nhớ ngày xưa Tôi em hai đứa cùng chung lớp Mỗi bữa tan trường một lối mơ
Em che nón lá tóc nghiêng bay Làm duyên tà áo, bờ vai gầy Bụi vương gót nhỏ, con đường nhỏ Nắng chiều uống phải ngất ngây say
Em yêu hoa súng có phải vì Màu tím thủy chung, tím vân vi Hay là hoa đẹp nét thơ mộng Để gió ngàn năm phải khắc ghi
Sinh nhật ngày xưa tôi tặng em Bó hoa súng tím cất công tìm Bằng tuổi học trò mà tôi có Em hiểu tình tôi nhưng lặng im
Tôi vào lập nghiệp ở trong Nam Sông Lam ở lại tắm trăng vàng Mỗi lần tôi thấy bông hoa cũ Là thương mắt biếc buồn mênh mang
Chẳng phải tại em hay tại tôi Tại hoa súng tím chẳng đưa lời Đò đầy đò phải rời xa bến Bỏ sông Lam lại lệ tuôn rơi
Còn tôi phiêu dạt chốn Sài thành Bao năm lăn lộn sóng lênh đênh Trắng tay vẫn cứ hoàn tay trắng Nổi trôi như đám bèo bồng bềnh
Chiều nay đi dạy trên giảng đường Ngang qua hồ súng ở trong trường Vô tình gặp lại màu hoa biếc E thẹn làm duyên với giọt sương
Tôi buồn hồi tưởng chuyến đò qua Bóng hình mùa cũ đã phôi pha Nâng bông súng tím tôi thầm nghĩ Màu thủy chung nào giờ đã xa…
Vũ điệu loài hoa Lan tím hoang (Thái Thụy Vy)
Xuất thân từ cõi sương mù Em là mây khói nhuốm màu tím hoang Diễm tình đài các phong lan Cốt cách vương giả cao sang đa tình
Sắc hương đa dạng đa hình Đêm thanh luân vũ một mình dưới trăng Chiếc hài tím mòn lối chăng ? Gót chân du mục thênh thang say đời
Nhung y trang phục hợp thời Khiến loài ong bướm buông lời gió mưa Đời em em cũng xin thưa Em đến từ gió từ mưa cuối trời
Nếu thương xin hãy người ơi Cho em một chút tàn hơi để rồi Những chiều mây tím trôi trôi Em về yên ngủ trên đồi dã lan
Người Đẹp Hoa Lan (Vương Thanh)
Diễm mơ đôi mắt ảo huyền Người đâu đẹp tựa thiên tiên thế này ! Xuân sơn nét vẽ lông mày Thoa vàng cài suối tóc mây dịu dàng
Trắng hồng da sáng mịn màng Chẳng cười vẫn gọi muôn vàn ý thơ Nửa vai trần gieo ước mơ Hoa Lan đẹp áo lụa tơ dịu mềm
Cõi phàm chợt có người tiên Liêu trai, mê hoặc sắc nàng Tây Thi Tranh hình mỹ nữ đẹp ghê Thi nhân, tài tử mẩn mê tâm hồn
Bước đi từng bước ngập ngừng Muốn đi lòng lại vẫn chùng con tim Nửa khuya đọc chuyện hồ tiên Nhiếp hồn đoạt phách chuyện tình liêu trai …
Xem thêm:16 bài thơ về màu hồng hay và ý nghĩa dành cho những trái tim lãng mạn18 bài thơ về màu đỏ trong tình yêu hay và ý nghĩaChùm 24 bài thơ về màu vàng hay đặc sắc lãng mạn
Những bài thơ về áo dài tím
Áo dài là một trong những hình ảnh đã đi vào hồn thơ của nhiều bài thơ hay. Đặc biệt là áo dài tím nó thể hiện sự thuỷ chung và hiền dịu đôi khi còn là những tơ tình vương vấn của các chàng trai. Mỗi màu tím lại mang đến cho mỗi người những tâm sự cùng những cảm xúc khác nhau. Và một trong những bài thơ về áo dài tím phải kể đến như: Tìm Huế, Áo Tím, Nỗi lòng áo tím .…
Tìm Huế (Huỳnh Minh Nhật)
Anh tìm Huế nơi nắng chiều lịm tắt Nắng chiều tà hiu hắt cố đô xưa Dòng Hương xanh màu mắt em kỷ niệm Anh tìm Huế của những buổi chiều mưa
Tà áo tím, trót thương tà áo tím Nón ai nghiêng hờ hững đứng giữa dòng Mắt lệ buồn rơi mấy nhịp cầu cong Hơn đôi lần cố đô sầu môi mắt
Anh về Huế tìm dáng em không thấy Thẫn thờ tìm, thờ thẫn, thuở em xinh Ai quên ai đất Thần Kinh rêu phủ Khói thuốc anh hư ảo tựa dáng hình
Ơi áo tím, ơi nón nghiêng chiều nắng Hỡi đông phong, hỡi héo hắt thu sầu Này Tràng Tiền, này tiếng chuông Thiên Mụ Em gái cố đô đã lạc về đâu?
Em là Huế hay Huế anh trong ấy Hương Giang trôi hay làn tóc em anh Thôi tiễn biệt rồi ngóng chờ trong Huế Anh vẫn tìm em của những ngày xanh…
Áo Tím (Tuyền Linh)
Áo tím em mang tự thuở nào? Kinh kỳ ngập nắng rộn xôn xao Áo em lả lướt trong gió thoảng Hứng lại giùm ta chút máu trào
Ta đến nơi đây nén dặm đường Mập mờ áo tím lướt trong sương Mắt em xanh quá là xanh quá! Ta biết rồi ta sẽ đoạn trường
Dáng liễu đong đưa tắm ánh hồng Mây buông lõa xõa cợt thu phong Trân Châu chừng tưởng là sương nhạt Em nỡ không mang chiếc áo hồng!
Lê gót tìm hoa thỏa ước mong Những tưởng em mang chiếc áo hồng Ngờ đâu em đắp lên màu tím Tím cả lòng ta mấy độ trông
Mây xám chiều nay đổ xuống rồi Rớm sầu nguyệt lệ ánh sao rơi Đường về lối nhỏ hoa tim tím Cánh bướm bay qua tủi phận đời
Nỗi Lòng Áo Tím (Đỗ Mỹ Loan)
Vẫn chiếc áo bà ba màu tím Lúm đồng tiền nhẹ điểm nét duyên Mà sao trĩu nặng ưu phiền Cúi đầu giấu giọt lệ viền bờ mi
Từ dạo ấy người đi biền biệt Lặng lẽ cùng bão tuyết sẻ chia Tủi thân nước mắt đầm đìa Đêm dài vô tận canh khuya lạnh lùng
Lời thệ ước tao phùng hạ trắng Giờ vẫn còn văng vẳng bên tai Đợi chờ chờ đợi tháng ngày Đông qua xuân lại bóng ai mịt mù
Nghe nức nở lời ru tượng đá Khóc thiên thu tình đã xa bay Trập trùng cách núi ngăn mây Nghẹn ngào thơ vẫn u hoài nặng mang
Lần tay tính ngổn ngang trong dạ Mùa sầu riêng cũng đã đến rồi Nhìn măng cụt nhớ xa xôi Tội cho áo tím bồi hồi ngóng trông…
Huế – Tà Áo Tím (Uyên Ương)
Em gái Huế thướt tha tà áo tím Dáng nhẹ nhàng loang cả bóng đường xưa Nón nghiêng nghiêng che dáng nhỏ về trưa Làn tóc xoã bồng bềnh theo cơn gió
Thơ ngây quá hồn nhiên cùng cây cỏ Miệng nói cười cứ líu líu lo lo… Như bướm lượn, tung tăng tràn ngập lối Màu hoa xinh e thẹn bước đợi chờ…
Mùa thu Huế, thoáng buồn vương màu nhớ… Nắng thu tình toả ấm nét kiêu sa Mắt tươi vui dễ thương nhẹ liếc qua… Nàng kinh đô đẹp muôn vàn ý nghĩa
Tha thướt quá! Nàng che nghiêng nón ngả Chiều chậm dần buông màu tím qua đây Áo tím bay vương vấn mãi lòng ai Em gái Huế – Mùa thu – Ngàn nỗi nhớ…
Áo Tím Buồn Vương (Đoá Hoa Hồng)
Tím cả hồn hoang tím tình thơ Hờn anh rồi đấy bắt em chờ Hoàng hôn chợt tắt chìm trong mắt Áo tím vương buồn dạ thẫn thờ
Rừng hoa sim tím buổi chiều xưa Hai đứa bên nhau nói sao vừa Hoa cài trên tóc cho anh ngắm Dáng ngọc dịu dàng nắng lưa thưa
Ai bảo cùng em tình đẹp xinh “Như màu sim tím thật chung tình Yêu em… yêu suốt đời, suốt kiếp Sánh bước chung đôi, bóng với hình” Đã một ngày trôi chẳng thấy anh
Ai đưa em dạo phố hôm nay Nhạt phai màu áo buồn hiu hắt Chiều xuống mắt sầu giọt long lanh …
Tháng 5 về trên khắp con phố nẻo đường những cây bằng lăng bắt đầu nở sắc. Sắc tím của hoa khiến nhiều người bồi hồi, xao xuyến …tự bao giờ đã trở nên thân thuộc trong các bài thơ về màu tím. Màu tím của hoa gợi nhớ màu chia tay thuở học trò.