Chào các bạn,
Mới đây, bài thơ Sóng của thi sĩ Xuân Quỳnh được một nhóm sinh viên trường Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch (TP HCM) phổ nhạc.
Bài hát phỏng thơ này có giai điệu trẻ trung, trong sáng và đáng yêu, so với giai điệu nồng nàn và nhiều khao khát trong thơ nguyên mẫu.
Có một câu trong bài hát và trong thơ nguyên mẫu mà hồi đi học mình đọc thấy bình thường nhưng bây giờ thì thấy hơi hơi hiểu. Đó là câu: “Cả trong mơ còn thức”.
(Nguyên văn đoạn thơ:
“Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức”
Do bài hát có một số thay đổi về lời và cấu trúc của bài thơ nên chỉ có câu cuối cùng được giữ nguyên mẫu.)
Chà, yêu đến thế nào mà “cả trong mơ còn thức” nhỉ? 🙂
Dưới đây là hai clips: Clip đầu là bài hát phỏng thơ và clip sau là bài ngâm thơ. Lời bài hát và lời thơ đi kèm sau đó. Mời các bạn cùng thưởng thức nhé.
Chúc các bạn một ngày tình yêu.
Thu Hương
***
SÓNG | OFFICIAL MUSIC VIDEO | NGUYỄN THUỴ HOÀNG ANH – THÁI TRANG THUÝ ANH – ĐỖ LỊNH BẢO NGUYÊN
Sóng
Lặng lẽ và ồn ã, liệu sóng có hiểu mình Mạnh mẽ và diệu êm, sóng vẫn ra biển khơi Nỗi khát vọng tình yêu, rực cháy trong tim xanh Em nghĩ về biển lớn, ở nơi nào sóng lên
Sóng bắt đầu từ gió, gió bắt đầu từ đâu Cũng không thể biết khi nào ta đã yêu nhau Sóng đi giữa lòng sâu, sóng đùa trên mặt nước Giữa muôn trùng cách trở sóng có đến nơi bờ Từng con sóng ngày đêm nhớ mong tiếng gọi bờ Cả đến trong mơ còn thức, làm sao tan thành muôn tiếng yêu qua biển rộng Để đến trăm năm còn vỗ, giữa cuộc đời
Ngược bắc hay về nam, mình anh em nghĩ về Con sóng vỗ ngày xưa, và mãi đến muôn đời sau Ngày tháng tuy dài thế, đại dương vẫn sâu rộng Cuộc sống vẫn vội vã, mây vẫn bay đi xa
Sóng bắt đầu từ gió, gió bắt đầu từ đâu Cũng không thể biết khi nào ta đã yêu nhau Sóng đi giữa lòng sâu, sóng đùa trên mặt nước Giữa muôn trùng cách trở sóng có đến nơi bờ Từng con sóng ngày đêm nhớ mong tiếng gọi bờ Cả đến trong mơ còn thức, làm sao tan thành muôn tiếng yêu qua biển rộng Để đến trăm năm còn vỗ, giữa cuộc đời
1 ,2, 3, go…. Dữ dội và dịu êm này thì là ồn ào và lặng lẽ Ừ thì sóng không hiểu nổi mình Và rực sóng thì tìm ra tận bể Trước muộn trùng sóng biển Em nghĩ về anh nghĩ về em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng đã đi lên Sóng bắt đầu từ gió Này thì gió bắt đầu từ đâu Ờ em cũng chẳng biết nữa Từ khi nào ta đã yêu nhau Dẫu xuôi về phương bắc hay dẫu có ngược về phương nam Ở nơi nào em cũng nghĩ chỉ một anh một phương mà thôi mà thôi
Sóng bắt đầu từ gió, gió bắt đầu từ đâu Cũng không thể biết khi nào ta đã yêu nhau Sóng đi giữa lòng sâu, sóng đùa trên mặt nước Giữa muôn trùng cách trở sóng có đến nơi bờ Từng con sóng ngày đêm nhớ mong tiếng gọi bờ Cả đến trong mơ còn thức, làm sao tan thành muôn tiếng yêu qua biển rộng Để đến trăm năm còn vỗ, giữa cuộc đời Làm sao tan thành muôn tiếng yêu qua biển rộng Để đến trăm năm còn vỗ, giữa cuộc đời
Thi sĩ Xuân Quỳnh. Ảnh: tư liệu
Sóng (Xuân Quỳnh) – Ngâm thơ: Minh Ngọc
SóngXuân Quỳnh
Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ
Biển Diêm Điền, 29-12-1967
Nguồn: 1. Hoa dọc chiến hào, Xuân Quỳnh, NXB Văn học, 1968 2. Thơ Xuân Quỳnh, Kiều Văn chủ biên, NXB Đồng Nai, 1997