Loi Bai Hat Me La Que Huong

Video loi bai hat me la que huong

Trong lòng mỗi người đều có một nỗi nhớ niềm thương, lắm lúc nó dâng trào.

Nhớ, rất nhớ. Cái nhớ da diết khôn tả. Nhớ từng con đường ta đã đi qua. Nhớ nhất là tuổi thơ trên đường làng, ta tung tăng đi học cùng bạn bè dưới vòm cây rợp bóng mát và nhón chân bẻ trộm những quả chín ngon ngọt hay nhớ từng nắm xôi nếp thơm lừng mẹ gói những ngày rằm tháng Giêng.

May mắn thay, tuổi thơ tôi đã được trải qua những kỷ niệm êm đềm và ngọt ngào đó. Vì vậy, quê hương luôn là nơi thiêng liêng nhất, trân trọng nhất trong tôi.

Quê hương là chùm khế ngọtCho con trèo hái mỗi ngàyQuê hương là đường đi họcCon về rợp bướm vàng bayQuê hương là con diều biếcTuổi thơ con thả trên đồngQuê hương là con đò nhỏÊm đềm khua nước ven sông

Hai tiếng quê hương sao mà thân thiết đến thế, quê hương chỉ giản dị là “chùm khế ngọt”, là “con đường rợp bướm vàng bay”, là “con đò nhỏ, khua nước ven sông”. Mà tại sao “Ai đi xa cũng nhớ nhiều”. Phải chăng vì đó là nơi nơi bình yên của mỗi con người, nơi ta có thể lắng lại nghe tiếng tâm hồn mình thổn thức. Và có lẽ là vì:

Quê hương mỗi người chỉ mộtNhư là chỉ một mẹ thôiQuê hương nếu ai không nhớSẽ không lớn nổi thành người.

Xem thêm  Tuyet Voi Tuoi Tho

Lời nhắc nhở đó luôn bên tôi cho đến tận bây giờ và chắn chắn tôi sẽ chẳng bao giờ quên, bởi mẹ luôn là tình yêu bao la nhất của tôi, không có mẹ cũng đồng nghĩa với tôi sẽ chẳng có quê hương, chẳng có cội nguồn để tìm về.

Mẹ là người yêu thương tôi nhất, bà luôn dành những gì tốt đẹp nhất cho tôi, dạy tôi từng lời ăn, tiếng nói, nâng đỡ tôi những khi tôi thất bại, luôn an ủi động viên tôi trên từng bước đường đời.

Đi làm xa nhà, tuy không được ở bên mẹ nhưng tôi luôn cảm nhận được tình thương, sự săn sóc ân cần của mẹ qua những chiếc khăn, tấm bánh mẹ chuẩn bị cho tôi mỗi khi tôi về nhà hay những khi tôi quên gọi điện về, mẹ lại trông ngóng gọi điện lên hỏi han, lo lắng. Những lúc đó chợt giật mình tại sao mình lại vô tâm đến thế. Vậy mà, mẹ chẳng khi nào trách móc, vẫn dịu dàng che chở cho tôi. Thật hạnh phúc biết bao khi có mẹ trên đời!

Tôi thích nhất là những ngày cuối tuần được nghỉ làm, về quê thăm mẹ. Khi đó, tôi thường được mẹ dẫn đi chơi quanh làng, được hít hà hương lúa thơm mới gặt, hay được ăn món canh riêu cua mẹ nấu. Tối tối, lại được gục đầu vào lòng mẹ để thủ thỉ tâm sự đủ mọi thứ chuyện. Với tôi, đó là những khoảnh khắc tuyệt vời nhất, mà chẳng có gì có thể so sánh được.

Xem thêm  All Over Me

Có thể với ai đó điều quý báu nhất với họ là kim cương, vàng bạc nhưng với tôi, mẹ là món quà vô giá, và đáng quý nhất mà tôi có được.

Không ai yêu Mẹ bằng con Không ai thương con bằng Mẹ Mẹ là quê hương của con Quê hương với chuối bá hương, Với xôi nếp một, với đường mía lau…

Mẹ là quê hương, Quê hương là mẹ. Mẹ là biểu tượng của quê hương, mặc cho không gian vô tận, mặc cho thời gian cứ trôi đi nhưng quê hương luôn trong tâm khảm của tôi và mãi mãi mẹ sẽ ở trong tim tôi, dạt dào tình yêu thương.

20/10 lại đến, ngày tôn vinh những người phụ nữ cao quý. Lần đầu tiên viết về mẹ, xin gửi nghìn lời kính yêu đến mẹ. Mong mẹ sẽ luôn là bến bờ yên bình của đời con, vì rằng “Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”.

Ngọc Diệp