Lời Bài Hát Chuyến đò Vĩ Tuyến

Video lời bài hát chuyến đò vĩ tuyến

Nhạc sĩ Lam Phương sáng tác nhiều nhạc phẩm giá trị thì ai cũng biết. Có một bài hát cá nhân Phạm Thắng Vũ (PTV) thích nhất là bài Chuyến Đò Vĩ Tuyến. Bài hát này đã có nhiều ca sĩ hát nhưng theo PTV thì ca sĩ Hoàng Oanh hát đạt nhất. Ca sĩ Hoàng Oanh hát bài hát này từ khi nó được nhạc sĩ Lam Phương sáng tác (năm 1956) rồi bà hát tiếp theo nhiều lần cho đến tận bây giờ. Có một thời kỳ PTV từng nghe có người bảo nhạc sĩ Lam Phương phổ bài Chuyến Đò Vĩ Tuyến từ 1 bài thơ của thi sĩ Phan Lạc Tuyên (ông này gốc là 1 đại uý Biệt Động Quân VNCH sau đi theo đám đảo chánh Vương Văn Đông, Nguyễn Chánh Thi trong vụ 11-11-1960 nhưng bất thành phải chạy sang Campuchia rồi sau đó đào ngũ chạy theo nón Cối) nhưng kiểm tra (soát lại bài hát Chuyến Đò Vĩ Tuyến in đầu tiên) thì PTV chỉ thấy đề nhạc và lời của Lam Phương.Có một lần ca sĩ Hoàng Oanh khi hát bài Chuyến Đò Vĩ Tuyến thì bà đã ngâm một bài thơ (PTV không rõ chỉ là 1 đoạn thơ hay đây là nguyên cả bài) trước khi hát. PTV thực không biết tựa bài thơ đó và ai là tác giả nhưng có nhớ nên xin chép thêm ra đây cho các fb member khác đọc cho vui:

Đò chiều, sông lạ tiễn đưa nhau

Xem thêm  Lụy là gì

Gió nấc từng cơn sóng vật đầu

Hai ngã lênh đênh trời ngụt khói

Người đi ta biết trở về đâu

Cuối thôn, gà đã dục từ lâu

Hết một đêm gần, thôi xa nhau

Vĩnh biệt đây trăng, rằng tạm biệt

Mà sao bến vắng nặng mây sầu

Nhưng thôi, thôi cũng đừng lưu luyến

Đời loạn còn chi đẹp nữa đâu

Dứt áo trơ tình ta đẹp nhé

Non cao, ngàn thuở nhớ sông sâu

Nắm tay cùng hẹn mai sau

Dòng Ngân bắc lại nhịp cầu mong manh

Con trăng hai mảnh xa dần

Còn soi bờ liễu sông Tần vẹn đương

Ở một lần hát Chuyến Đò Vĩ Tuyến khác thì ca sĩ Hoàng Oanh đã ngâm 2 câu thơ:

Tay lau nước mắt rưng rưng

Phút giây ly biệt não nùng tim ta

Kể ra như vậy thì nhạc sĩ Lam Phương ngoài tài làm nhạc ra thì ông khác chi một thi sĩ khi ta nghe lời của bài hát Chuyến Đò Vĩ Tuyến.Xin kèm theo đây ảnh copy trang bìa bài hát Chuyến Đò Vĩ Tuyến bản in đầu tiên năm 1956.

Phạm Thắng Vũ