Thông tin bài hát
Tên bài hát: Hờn Anh Giận Em (Tân Cổ)Ca sĩ: Mạnh Quỳnh, Phi NhungSáng tác: unknownAlbum: Tân Cổ Giao Duyên 3Ngày ra mắt: 01/01/1970Thể loại: Việt Nam, Cải Lương
Lời bài hát Hờn Anh Giận Em (Tân Cổ) – Mạnh Quỳnh, Phi Nhung
Bài hát: Hờn Anh Giận Em (Tân Cổ)Ca sĩ: Mạnh Quỳnh, Phi Nhung
Ủa sao lạ vậy taẢnh nói với mìnhLà mười giờ ảnh về tới màSao bây giờ trễ quá vậy
Em ơi bà xã ơi anh về nèBà xã ơi em ủa emSao anh về mà em buồn quá vậyNè trời ơi có chuyện gì thì nóiEm sao vậy sao em buồn vậyTrời ơiEm nghe anh hỏi đây nèVì cớ làm saoU sầu hỏi không thèm nóiVì cớ làm saoAnh về mà em chẳng vuiAnh đã dặn dò khi chưa cướiMai mốt vợ chồng nên duyên mớiChớ nên bao giờ cãi nhauAnh Bảy chị Tám chê cườiÐêm đêm anh đi không vềEm cô đơn trong căn nhà béTuần trăng mật mớiKhông màng mà cứ mãi điThương anh má loang màu phấnNhớ anh gương lược chẳng cầnÐời em con gái ví như hoa đàoChờ đợi mùa xuânEm ơi em ơiLính lo đánh giặc ngoài xaLính đâu có được ở nhàHờn anh trách anh tội quáTình em tuy lớnNợ nước nặng hơnRáng đi thanh bìnhVợ chồng mình gần nhau luônMình gần nhau luônEm có gì thì nói màĐừng có làm vậy kì quá àEm ghét anhSao cứ đi hoài đi mãiThân gái xuân xanh mới lấy chồngĐôi tháng mà phảiGối chiếc phòng khôngĐêm ngày mòn mỏiChờ đợi người đi biền biệtMấy phương trời
Thử hỏi lòngSao không khắc khoải u hoàiHoa thắm tàn phai môi hồng nhạt nétThương nhớ đợi chờNgười đi biệt nơi xaAnh nhớ nhung nhiềuNgười vợ trẻ xinh xinhMỗi lúc dừng quânAnh ngắm hình em cho đỡ nhớGiây phút chạnh lòngEm tự nhủ mình emĐá cứng chân mềmThương anh dầm sương dãi nắng
Đêm đêm nơi tuyến đầu xa thẳmAnh nhớ thương nhiềuNơi mái ấm thân yêuCó người trông theoBước anh ngoài sương gióÁo chiến phai màuMà đậm nét yêu thươngEm ơiĐời lính anh mangNặng tình nhà nợ nướcNên dẫu yêu em tha thiết mặn nồngAnh cũng đành cam gác lại bên lòngĐừng giận hờn anhCho má hồng phai nhạtMai mốt thanh bìnhAnh hứa sẽ đền emĐền em một tấm chân tìnhThủy chung yêu chỉMột mình em thôiKhông hề chót lưỡi đầu môiLính đã yêu rồiNhư núi thẳm sông sâu
Anh ơi anh ơiCó yêu mới khổ vì yêuCó yêu mới thiệt thòi nhiềuPhòng loan thiếu chăn thừa chiếuÐời trai trăm hướngPhận gái có một phươngVắng em anh đừng đèo bòngNày nọ nghe hông
Ðừng có hờn ghenKhi cuộc đời anh là línhMà lính đẹp traiSao khỏi nhiều cô nhìn anhKhông có lửa làm sao nên khóiOan ức gì mà phân bua mãiỚt xanh cay nồngGái hay ghen thườngLà gái yêu chồngAnh đi lâu lâu mới vềYêu thương cho nhau nhiều nhéMười lăm ngày phép đi vèoBuồn nhớ mang theoYêu anh mới hay hờn dỗiDỗi như gia vị cuộc đờiBà con cô bácCó chê hay cườiEm cũng chịu thôi
Nếu đã thương nhauThì em ơiXin đừng hờn ghen bóng gióAnh kiếp phong sươngRày đây mai đóÁo chiến sờn vaiGót giày mòn cũ và tình emLà nhịp thở tim anhTrong những đêm dàiNơi chiến tuyếnKhi súng tạm yênTrăng vàng soi bóngÔm chiếc ba lôNgỡ người vợ trẻ nơiChốn phòng khuêChờ đợi bóng anh về
Đừng hờn đừng ghenAnh lính nhà binhLuôn vẹn giữ câu thềVới tình em anh một lòng chung thủyVới nước non nhàAnh giữ trọn lòng traiEm chớ nghi hoàiCho tình nghĩa nhạt phaiAnh đã phân bày mong em thấu hiểuChỉ được gần nhauCó mười lăm ngày phépĐừng để mất vuiCho hương lửa lạnh lùngCái mặt của anh khéo nịnh quá àLính mà emEm hổng có tin đâuTin đi màLính thương vợ lắm àKhá khen anh khéo nóiBiết năn nỉ người taĐể em hết lo hết sầuĐể em hết ghen hết hờnCho má hồng thêm tươiCho chúng mình vui hơn henHứa yêu em suốt kiếpHoa bướm chẳng thèm đâuLính đi lính luôn nhớ nhàNhớ em tháng năm mong chờAnh trở về bên emSưởi ấm tình yêu thươngAnh ơi chỉ vì yêu anhEm mới hay hờn hay dỗiAi có chê cườiCũng cam chịu mà thôiCó những đêm thâuMắt em nhòa ngấn lệSợ chuyện lìa tanTrong khói lửa ai ngờMong sao non nước yên bìnhVợ chồng như bóngVới hình em ơiKhông thèm hờn giận anh đâuCho mắt vương sầuVì đêm nhớ ngày mong