ĐẬP VỠ CÂY ĐÀNTân nhạc: Tùng Vân, Tuyết Sơn (Hoa Linh Bảo) Cổ nhạc: Huỳnh Nguyên
NHẠC: Đập vỡ cây đàn, giận người đập vỡ cây đàn. Người ơi,người ơi! Tình ơi, tình ơi! Đập vỡ cây đàn giận đời bạc trắng như vôi, Giận người điên đảo quên lời. Đập vỡ cây đàn giận người con gái yêu đàn. Buồn ơi, buồn ơi! Làm sao để nguôi? Đập vỡ cây đàn giận người đổi trắng thay đen. Giận người trở như bàn tay.VỌNG CỔ: Câu 1: Cũng vì thói bạc đen làm tim tôi sầu hận bởi giận người đổi thay mà tôi phải đập vỡ cây… đàn. (-)(-) Đã xem chuyện tình yêu kia như một mớ tro tàn. (+) Cũng đành vậy thôi khi người ta phụ bạc tôi tan nát cõi lòng và đàn cũng lạc phím chùng dây. (SL) Tôi tin lầm nàng để mang lấy chua cay, và hôm nay tôi phải đập vỡ cây đàn. Đàn ơi, đàn mi đâu có tội tình chi ? Bởi ta gặp cảnh chia ly mà thân mi tan nát./-NHẠC: Chuyện ngày qua tôi gặp người con gái mang giọng ca thật buồn. Em bảo tôi rằng :” Anh đi học đàn, để đàn theo lúc em ca những ngày thơ ( hoa) mộng đời ta”. Tôi thương nàng, nên vội vàng lên tỉnh, đi tìm nơi học đàn. Sau một năm trường tôi trở về quê hương nhưng người em gái ngày ấy đã đi rồi. Tôi hỏi thăm dò cùng người trong xóm tin nàng. Nàng đâu? Nàng đâu? Người báo tin buồn nàng gặp nhạc sĩ vang danh, rồi cùng xây đắp gia đình. Tôi xót thương đàn và rồi tôi xót thương mình. Đàn ơi, còn chi? Đàn ơi, biệt ly! Đập vỡ cây đàn giận người đổi trắng thay đen. Giận đời trở như bàn tay.Câu 2: Rượu uống chưa say mà lòng nghe chua chát tê tái bờ môi hòa vị mặn lệ tuôn trào. (-)(-) Biết làm sao nguôi và quên hết chuyện hôm nào? (+) Có ai thấu cho nỗi lòng người yêu đàn mến nhạc, đã bị phụ tình vì chưa được vang danh? (SL) Và hôm nào em nói mến thương anh rồi sau đó em quay lưng ngoảnh mặt. Để lại riêng tôi ôm nỗi buồn héo hắt và mỗi lúc ôm đàn tôi nhớ đến chuyện ngày qua./-LÝ MỸ HƯNG: Mình tôi thẩn thờ ngẩn ngơ bên cầu. Lòng mang nỗi sầu như tiếc thầm mối duyên ban đầu. Vì yêu lìa quê lên tỉnh học đàn suốt năm. Mong ước tương lai cùng ai vui câu nợ duyên. Có ai đâu ngờ bây giờ tình tan mộng vỡ, Xót thương thân mình không trọn duyên nợ người ơi!VỌNG CỔ: Câu 5: Đời đổi trắng thay đen sang hèn người phân rõ kẻ giàu có thì nên duyên còn kẻ nghèo khổ thì thua thiệt hơn… người. (-)(-) Cũng như tôi đây đang dở khóc dở cười. (+) Khóc thân mình nghèo nên người ta phụ bạc. Cười để trách đời sao cứ đổi trắng thay đen?! (SL) Tôi biết phận mình nên không thích sống bon chen trong khi tôi đúng hẹn với người ta mà người ta lỗi hẹn. Học đàn mà làm chi khi duyên tơ không bén? Học đàn làm chi rồi tôi đập vỡ cây đàn./-Câu 6: Tôi xin chúc cho em được trọn đời hạnh phúc bên cạnh người chồng ý hợp tâm giao. Còn riêng tôi dù có đau khổ thế nào tôi cũng sẽ cố nguôi ngoai một chuyện tình dang dở.LÝ NĂM CĂN: Đàn ơi! Tan nát đời mi. Còn ta cũng sẽ ra đi… Quên hết bao nhiêu đau thương, Vùi chôn với bao kỷ niệm. Đàn ơi! Đập vỡ còn chi? Đàn ơi! Tan nát đời mi, Thôi cũng đành nói tiếng biệt ly!Câu 6: (tiếp theo) Rồi nếu mai sau mình có còn gặp lại thì xin hãy gọi nhau bằng tiếng cố nhân sầu. (SL) Dòng đời thay đổi biển dâu. Người vui duyên mới kẻ sầu biệt ly. Người ơi, gặp gỡ làm chi? Để tôi ôm mối tình si trọn đời./.
Tác phẩm này được bảo vệ bản quyền nội dung trên internet bởi DMCA, chúng tôi nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức. Vui lòng tôn trọng bản quyền tác phẩm, công sức và sự sáng tạo của chúng tôi.